In   2/3/2018 9:30:43 AM
HÌNH ẢNH ĐẢNG QUANG VINH TRONG THƠ TỐ HỮU. Tố Hữu, nhà thơ trữ tình cách mạng đã có những đóng góp vô cùng to lớn cho dòng văn học cách mạng Việt Nam. Từ buổi ban đầu “từ ấy trong tôi bừng nắng hạ” gặp ánh sáng chân lý đến phút cuối cùng của cuộc đời, nhà thơ luôn có một tấm lòng trung thành với lý tưởng cách mạng cao đẹp.

0302chivuong1.jpg

Bên cạnh những dòng thơ dành cho nhân dân, cho Tổ Quốc; nhà thơ lớn của dân tộc đã giành những câu thơ thắm đượm ân tình viết về Đảng quang vinh. Mở từng trang thơ của Tố Hữu, chúng ta thấy hiện lên thật đẹp hình ảnh Đảng ta- Đảng Cộng sản Việt Nam quang vinh.

Trước hết đó là hình ảnh Đảng ta ra đời tại Hội nghị hợp nhất các tổ chức cộng sản Việt Nam từ ngày 03 đến ngày 07 tháng 02 năm 1930 tại Cửu Long (Hồng Kông, Trung Quốc). Một hình ảnh thật sinh động và vô cùng cảm động ở buổi đầu tiên khi Đảng ra đời:                  

Như đứa trẻ sinh nằm trên cỏ

Không quê hương, sương gió tơi bời

Đảng ta sinh ở trên đời

Một hòn máu đỏ nên Người hôm nay

(Ba mươi năm đời ta có Đảng)


0302chivuong2.jpg

 

Đảng ra đời là một sự kiện chính trị vô cùng to lớn. Từ đây, cách mạng Việt Nam có đảng của giai cấp công nhân lãnh đạo. Đảng đã nhanh chóng tập hợp liên minh công, nông tạo thành một sức mạnh vô bờ trên con đường tranh đấu. Đảng là niền tin, Đảng đấu tranh vì lợi quyền dân tộc, mang hạnh phúc, ấm no cho mỗi con người; trả lại cho mỗi con người quyền sống, quyền tự do:

Đảng ta đó trăm tay nghìn mắt

Đảng ta đây xương sắt da đồng

Đảng ta muôn vạn công nông

Đảng ta muôn vạn tấm lòng niềm tin

Đảng ta: Mác- Lê nin vĩ đại

Lại hồi sinh trả lại cho ta

Trời cao, đất rộng bao la

Bát cơm, tấm áo, hương hoa, hồn người

(Ba mươi năm đời ta có Đảng)

Hình ảnh những người cộng sản trung kiên một lòng một dạ trung thành với Đảng; sống, chết không xa rời lý tưởng cao đẹp. Trái tim họ luôn đỏ một màu cờ- bởi Đảng luôn luôn ở trong trái tim người chiến sĩ cách mạng:

Sống cùng Đảng, chết không rời Đảng

Tấm lòng son chói sáng nghìn thu

Mặt trời có lúc mây mù

Trái tim kia vẫn đỏ bầu máu tươi

… Chết nằm xuống còn hôn cờ Đảng

Chết còn trao súng đạn quên đau

Chết còn cởi áo trao nhau

Chén cơm giành để người sau ấm lòng!

(Ba mươi năm đời ta có Đảng).

Đảng ở trong lòng dân, được dân tin yêu, che chở. Dù trong hoàn cảnh nào, khi đã có niềm tin thì người dân luôn tin theo Đảng, bảo vệ Đảng đến cùng

Dù khi tắt lửa tối trời

Vững lòng quyết sống không rời Đảng ta

Dù khi giặc khảo giặc tra

Cắn răng thà chết không xa Đảng mình

(Ba mươi năm đời ta có Đảng)

Hình ảnh Bác Hồ, người sáng lập, lãnh đạo và rèn luyện Đảng ta hiện lên thật đẹp dưới màu cờ đỏ thắm

Ngọn cờ đỏ trên đầu phấp phới

Bác Hồ đưa ta tới trời xa

Ba mươi năm bước đường qua

Đời ta có Bác xông pha dẫn đường

Người đi trước nghìn sương muôn tuyết

Dắt dìu dân nước Việt Nam ta

Bạc phơ mái tóc người Cha

Ba mươi năm Đảng nở hoa tặng Người.

(Ba mươi năm đời ta có Đảng)

Trải qua biết bao thử thách, gian khổ; Đảng đã chèo lái con thuyền cách mạng cập bến vinh quang. Đảng ta đã lãnh đạo toàn dân làm nên thắng lợi qua hai cuộc kháng chiến trường kỳ. Đảng đã phát huy sức mạnh của toàn dân tộc, sức mạnh của bốn ngàn năm dựng nước và giữ nước của cha ông ta:

Cảm ơn Đảng đã cho ta dòng sữa

Bốn ngàn năm chan chứa ân tình

Lấy nhân nghĩa thắng hung tàn, bạo chúa

Kiếp tì nô vùng dậy chém nghê kình

(Chào Xuân 67).

Từ kiếp đời nô lệ, dân tộc ta đã đứng thẳng dậy làm người:

Đảng dạy tôi biết ngửng đầu, đứng dậy

Vững hai chân, đứng thẳng làm người

Tôi đi tới, với bạn đời, từ ấy

Đến hôm nay mới thấy được vùng trời

(Với Đảng, mùa Xuân).

Từ trong đêm dài nô lệ, Đảng ra đời như một vầng dương báo hiệu một ngày mới sẽ đến. Hạnh phúc biết bao, ấm áp biết bao khi sống trong tình thương của Đảng. Ở đó, mỗi con người đều sống hết mình, mỗi con người đều tự tỏa sáng cho đất nước, quê hương:

Xứ sở mình có đủ nắng quanh năm

Cuộc sống ấm ân tình, với Đảng

Lớn khôn chung, một sẽ hóa thành trăm

Đời rạng rỡ mỗi con người tự sáng

(Với Đảng, mùa Xuân).

Đảng là mùa xuân vô tận, là màu cuộc sống tươi xanh, là niềm tin mãi mãi trường tồn cùng đất nước:

Chỉ biết vậy, từ khi ta có Bác

Đảng cùng ta như cội liền cành

Là mùa xuân vô tận, lá tươi xanh

Một lá rụng, lại trăm mầm lộc mới.

(Với Đảng, mùa Xuân).

Với nhà thơ Tố Hữu, Đảng và thơ có mối lương duyên đẹp đẽ và đầy ý nghĩa của cuộc đời ông. Đảng là cội nguồn của sự sáng tạo những vần thơ trữ tình chính trị sâu sắc, có sức lôi cuốn mạnh mẽ, hào hùng:

Thuyền con vượt sóng không nghiêng ngả

Nghĩa lớn xuôi dòng lộng ước mơ

Mới nửa đường thôi, còn bước tiếp

Trăm năm duyên kiếp Đảng và thơ 

(Đảng và Thơ).

Đảng đã cho mỗi con người tấm lòng, biết sống cuộc sống có ý nghĩa nhất là hết lòng phục vụ nhân dân. Đảng quang vinh đã lãnh đạo nhân dân ta đi từ thắng lợi này đến thắng lợi khác. Lời cảm ơn chân thành với Đảng của nhà thơ cũng là lời cảm ơn của mỗi con người đất Việt đối với Đảng kính yêu:

Cảm ơn Đảng của chúng ta, Đảng làm ra ánh sáng

Người chưa đưa ta lên được sao Kim

Nhưng đã cho ta một linh hồn và một trái tim

Biết lẽ phải, biết yêu thương, căm giận

Biết đi tới và làm nên thắng trận.

Kỳ diệu thay Đảng ra đời giữa mùa xuân ấm áp. Đảng chính là là mùa xuân, Đảng chính là lẽ sống! Tự hào thay chúng ta có Đảng quang vinh! Những câu thơ đẹp lung linh khi nói về Đảng, bởi Đảng là niềm tin, là cuộc sống của mỗi con người...

Hạc Hải